1. Thánh xưa vốn thuộc dòng Trần Đế
Vâng mệnh trời giáng thế đầu thai
Cứu dân, giúp nước chẳng nài
Tấm lòng trung hiếu nào ai sánh bằng
Khi công quả viên thành mọi lẽ
Lại quay về thần vị Thiên cung
Cửu Thiên Vũ Đế sắc phong
Trời Nam trấn trị hết lòng vì dân.
Lừng uy vũ, hiển linh, cảm ứng
Quản văn quan, võ tướng cân phân
Trên thời tuân mệnh Thánh quân
Dưới thời dốc sức cứu dân giúp đời.
2. Nay xét thấy ở miền hạ giới
Còn biết bao đệ tử của ta
Thân tuy thành tín thật thà
Mà tâm vẫn cứ phong ba, đổi dời
Nên dẫu có lúc cầu, lúc ứng
Mà ứng kia chẳng khứng dài lâu
Chìm trong tịch mịch, khổ đau
Nhân tâm, thế đạo dãi dầu...Tiếc thay !
3. Nay ta dựa vào Phạm Điện Soái
Cùng cung nghinh thần giá xuống đây
Vọng từ Hà Lạc chốn này
Ra tay giáng bút Kinh hay răn đời...
Rằng ...
4. Sinh ra trong cõi đất trời
Phải theo sự nghiệp Thánh hiền mà đi
Hỏi rằng : "sự nghiệp là chi ?"
Là Trung Hiếu phải khắc ghi nằm lòng !
Hiếu Trung là gốc ngũ luân
Ai mà thiếu một thì không thành người.
Các người hãy gắng nghĩ suy :
Là con có Hiếu ta thì làm sao ?
Làm tôi Trung phải thế nào ?
Là anh em phải sống sao mới Hòa ?
Vợ chồng tương Kính thế nào ?
Bạn bè chữ Tín hiểu sao mới tròn ?
...
Trên thời tôn kính Thánh Thần
Hết lòng thờ phụng tổ tông mới là...
Dưới thời siêu độ hồn ma
Làm nhiều âm đức cho ta, cho người.
Thế là đã đạt chữ Nhân
Là đi đến chỗ tận cùng Đạo ta !
5. Nếu chẳng được vậy khác nào :
Sống thì nghịch lại phép vua
Đến khi chết phải khép vô tội trời.
Vĩnh viễn xa dứt kiếp người
Mà nhân đạo cũng xa rời các ngươi...
Thương lắm thay !
6. Các ngươi đã gởi phận này
Làm đệ tử Thánh từ rày khắc sâu.
Mau mau trở bước hồi đầu
Chăm làm điều tốt tránh điều ác tâm.
Trước thời gìn giữ ngũ luân
Sau thời dốc chí tạo dần phúc âm.
Rượu chè, cờ bạc, sắc dâm
Phải nghiêm tuyệt tránh đừng xâm phạm vào.
Tham ô, biển lận, kiêu căng
Là điều cấm kỵ phải năng giới mình.
Làm điều nhân nghĩa anh minh
Bỏ ngoài tai chuyện nhân tình thị phi.
Hiếu trung luôn phải khắc ghi
Đừng cho tục niệm mờ đi tâm thành.
Lấy chất phác xử gia đình
Lấy lòng trung hậu lưu truyền tử tôn.
Biết rằng sĩ, nông, công, thương
Mỗi ngành đều có mỗi thường nghiệp riêng.
Không chìm vào thói đảo điên
Về sau ắt được diên niên thọ trường.
7. Tự nhiên quỷ sợ Thần kiêng
Tai qua nạn khỏi phúc duyên lại gần.
Chẳng cần lạy Thánh van Thần
Niềm vui vẫn hóa tường vân tụ hồi.
Chẳng cần kinh kệ khẩn cầu
Muôn xe phước vẫn theo nhau tìm về !
...
Há không vui sướng lắm sao !
Các ngươi hãy gắng sức mà làm theo !
Còn nếu như trái lời Thánh dặn
Thì các ngươi đừng tụng kinh này.
Đấy lời ta, phải kính tuân !
(Hết)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét